Bên trong nói chuyện, Lâm Tiểu Trúc thật ra nghe được, nàng biết ViênThiên Dã sẽ không muốn để nàng đi, thành ra cũng không để ý lắm. Nhìnnăm lượng vàng trong tay, khóe miệng kiềm không được mà nhếch lên,thoáng thấy ánh mắt ghen tỵ của Ngô Bình Cường liền cúi đầu, ra vẻ thành thật.
Viên Tri Bách có thể xác định nhi tử chính là thích cônương này cũng từ chối cho ý kiến đối với những lời của Viên Thiên Dã,quay đầu nói với bên ngoài bức rèm” Lâm Tiểu Trúc, ý của ngươi thế nào?”
Làm người không nên đòi hỏi quá nhiều, hiện giờ đã hiểutính tình của Viên Thiên Dã, biết ở bên cạnh hắn cũng không quá thảm,Lâm Tiểu Trúc đương nhiên không muốn đi cùng vị quý nhân ngay cả mặt mũi còn chưa biết kia. Cho nên không cần nghĩ đã nói” Tiểu Trúc là hạ nhâncủa công tử đương nhiên sẽ nghe theo sự phân phó của công tử”
“Nga ? vậy ngươi có thể suy nghĩ một chút. Công tử nhà ngươi là cấp dưới của ta, ngươi theo ta, tiền đồ hơn hẳn đi với hắn rồi” Viên Tri Báchthuyết phục.
Lâm Tiểu Trúc kiên định đáp” Tiểu Trúc nguyện ở lại trong sơn trang, nghe theo sự phân phó của công tử”
Câu trả lời này là cho tâm tình của Viên Thiên Dã rất tốt, cười nói với phụ thân mình” gia không phải vẫn thích tay nghề của Mã sư phụ sao ?ngài mang hắn đi đi”
“Hừ.” Viên Tri Bách trừng mắt liếc conmột cái, nhớ tới lời Viên Toàn đã khuyên hắn liền không gây khó dễ vớiViên Thiên Dã” trong khoảng thời gian ta ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162347/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.