Ngày hôm sau LâmTiểu Trúc lại đến Thanh Khê trấn, theo lối cũ vào đến viện kia thì thấyTrương Đông đang cầm chổi trong tay nhưng lại không quét rác mà đứngngẩn người, mặt nhăn mày nhó.
Lâm Tiểu Trúc tiến tới quơ taytrước mặt hắn “Trương đại ca, xảy ra chuyện gì?” Trương Đông là đường đệ của Đại Ngưu nhưng nếu để nàng gọi một nam nhân hai mươi tuổi là thúcthúc, phỏng chừng nàng sẽ nghẹn chết, cho nên cứ gọi đại cho xong.
“Ah, Tiểu Trúc cô nương đã tới sao?” Trương Đông giống như nhìn thấy cứu tinh, hai mắt sáng lên, mặt mày cũng giãn ra
“sao vậy? có phải lão gia tử mắng ngươi không?”
Trương Đông vội vàng lắc đầu: “Không phải. Lão gia tử biết ta không phải là hạ nhân nên cũng không làm khó ta, chỉ bảo ta làm giúp hắn một số việcnặng, còn lại đều không cho ta động thủ, tự hắn làm hết”
“Vậy ngươi đây là…”
Trương Đông cúi đầu “lão gia tử không thích đồ ăn ta làm, tối qua chỉ ăn một chút, sáng nay đã đến tửu quán rồi”
“Lại đến tửu quán?” thanh âm của Lâm Tiểu Trúc không khỏi cao lên
Tiết lão gia vừa lúc cũng từ trong viện đi ra ngoài, cười tủm tỉm nhìn Lâm Tiểu Trúc hỏi “nha đầu mới đến hả?”
“Ngươi lại đến tửu quán?” Lâm Tiểu Trúc xoay người hỏi hắn
Tiết lão gia tử có chút xấu hổ sờ sờ đầu, ngượng ngùng nói: “Đi chứ saokhông, nếu không ăn không lục ngư mà chỉ kêu hai đĩa đồ ăn cùng cơm thìkhông có tốn bao nhiêu tiền đâu, thật đó” nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162186/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.