Ông Nguyên nhẹ nhàng đặt ly trà xuống bàn, ông nhìn Đông Hằng một lúc rồi quay sang quản gia Tuân. Vẻ mặt thản nhiên nhưng ánh mắt ông Nguyên muốn cầu cứu, ông tỏ ý cần nói chuyện riêng với Saint.
Quản gia Tuân hiểu ý ông Nguyên nên gật đầu nở nụ cười nhẹ, sau đó quản gia Tuân đến gần nói với Đông Hằng: “Anh thay trà khác cho ông, cậu Đông Hằng giúp một tay được chứ?”
Đông Hằng vội gật đầu đồng ý, chờ đợi quản gia Tuân cùng mình ra sau nhà pha trà mới. Dù gì Đông Hằng đứng ở đây chỉ cảm thấy hồi hộp, xung quanh ngoài Saint ra thì toàn là trưởng bối, đối diện với bề trên có phần run sợ.
Quản gia Tuân không nhanh không chậm đi đến lấy ly trà ông Nguyên vừa uống hết đặt vào khay, sau đó xoay người nhìn Đông Hằng ra hiệu cùng đi.
Đông Hằng nhớ đến thái độ không ngoan vừa rồi của Saint, cho dù ông Nguyên có làm gì thì vẫn là ông nội của cậu. Lúc Đông Hằng đi ngang qua Saint còn nghiêm khắc nói nhỏ với cậu: “Nghe lời.”
Dù là âm giọng của Đông Hằng rất nhỏ nhưng ngôi nhà chỉ vỏn vẹn có bốn người này thì cả thảy bốn người đều nghe được.
Saint nghe Đông Hằng nói xong liền bặm nhẹ môi lại, cậu liếc mắt nhìn anh bày vẻ mặt không đồng tình, cảm thấy bản thân vốn luôn rất ngoan.
Đông Hằng theo sau quản gia Tuân cùng nhau rời đi, Saint nhìn hai người đi khỏi thì mới quay sang đối diện với ông Nguyên: “Ông muốn nói với con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thuyet-ai-nhi/3489281/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.