Mr. Tùng nắm lấy cổ tay của thư kí Hân kéo cô cùng nhau rời khỏi. Thư kí Hân đã bỏ thời gian và công sức đến phụ giúp Mr. Tùng thì anh nên nhận nghĩa vụ đưa cô trở về nhà an toàn.
Trên đường về, thư kí Hân nghĩ mãi không thấu cuộc trò chuyện vừa rồi, cô không ngại thắc mắc: “Lúc nãy anh nói thế là có ý gì.”
Mr. Tùng bỏ mặc câu hỏi của thư kí Hân không trả lời.
Trong lúc lo lắng thì thư kí Hân không tự chủ được bản thân nói tiếp: “Anh nói vậy là thực sự có ý muốn xuống tay với Saint sao?”
Nếu Mr. Tùng mà không trả lời nữa, có lẽ thư kí Hân sẽ luyên thuyên từ bây giờ đến lúc về đến nhà mới thôi: “Tôi chính là canh lúc Saint đi hẹn hò mà ra đòn độc ác một lần như vậy.”
Thư kí Hân nghe hiểu ra được ý định của người ngồi cạnh bỗng im lặng không tiếp tục chất vấn, cô tự nhiên cười một cái.
[Cô đâu ngờ rằng nụ cười tùy tiện này tỏa ra một cái đã lập tức xuyên thẳng qua tim người ngồi bên cạnh, một nhát chí mạng.]
Chỉ là ngoài miệng ông Nguyên luôn thúc giục Mr. Tùng sinh một người con nối dõi để sau này tiện bề chăm sóc qua lại, nhưng trong lòng ông thật sự chỉ muốn anh tìm được hạnh phúc của riêng mình. Ông Nguyên từng nhỏ giọng nói với Mr. Tùng rằng thư kí Hân trông khá tốt, so với điều kiện của anh không hề thua kém.
Không ngờ Mr. Tùng lại lập tức từ chối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thuyet-ai-nhi/3489280/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.