Đông Hằng đi theo phía sau Saint, anh cầm hộp đựng cơm lên ăn một ít: “Em đi hâm đồ ăn à, không cần phiền vậy đâu, hiếm khi ở bệnh viện mà được ăn cơm thế này rồi.”
Saint ngồi nhìn Đông Hằng ăn một lát rồi lại ngủ gật lên bàn, Đông Hằng dọn dẹp sau khi ăn xong để cậu nghỉ ngơi thêm một lúc. Đông Hằng rời khỏi nhà vệ sinh đã nhìn thấy Saint đổi vị trí ngủ lên giường mình, anh nhìn một hồi lâu rồi lay người cậu.
Hai mày Saint hơi nhíu lại, tay nắm lấy chăn trùm lên đầu như một thói quen.
Đông Hằng nói: “Về nhà rồi ngủ.”
Saint lẩm bẩm, ngữ điệu âm thanh thốt ra từ miệng cậu nhỏ dần, ngay cả Đông Hằng đứng sát bên cạnh cũng không nghe rõ: “Ngủ ở đây cũng được mà.”
Người gần ba ngày chưa ngủ như Đông Hằng lại cảm thấy có chút ganh tị với Saint: “Anh cũng muốn ngủ rồi.”
Saint rất buồn ngủ, ban nãy định vị được giường của Đông Hằng thì nhanh chóng tiến đến rồi ngã lên, bây giờ chẳng muốn nhường ai cả: “Anh qua giường bác sĩ Hậu ngủ đi ha, ngủ ngon.”
Đông Hằng nhìn qua giường Quang Hậu rồi nhìn lại giường mình, suy nghĩ một chút anh liền chui vào chăn nằm cạnh Saint. Cảm giác có người nằm cạnh mình, theo phản xạ tự nhiên Saint xoay người định đạp anh xuống đất.
Đông Hằng dứt khoác lắc đầu, anh dang tay đè lên ngực Saint chặn cậu không ngồi dậy: “Không được.”
Saint nói: “Sao lại không?”
Đông Hằng nhẹ giọng: “Dù gì cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thuyet-ai-nhi/3489251/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.