Reng... điện thoại Loan reo lên khi cô đã gần chìm vào giấc ngủ. Nhìn vào dãy số khiến cô giật mình
-Ôi trễ rồi!! Mình nghe đây Thương
-Mình đang ở trước nhà cậu đây, cậu đang ở đâu vậy??
-Mình xuống ngay, xin lỗi cậu
Loan nhanh chóng xuống dưới nhà với Thương
-Cậu đợi mình lâu không??
-Không mình cũng mới tới thôi- Thương cười thân thiện
Hai ngươi bắt xe cùng nhau đến cơ sở cảnh sát. Loan đang ngồi cùng Thương thì điện thoại reo lên
-Cậu đợi mình, mình ra ngoài nghe điện thoại chút
Cô ra ngoài
-Alo!!
-Loan à, cậu đến đây nhanh đi, Bảo?? Bảo bị sao ấy... cậu ấy...
-Cái gì??- Loan mất hét kiên nhẫn khi nghe Ngọc nói ấp úng không hét câu. Lúc này Thương đi ra
-Mình có chút việc, ta đi nhanh nào
Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Loan, Thương ngoan ngoãn đi theo. Sau khi đưa Thương về nhà, Loan khẩn trương đến trường và vài lớp. Mới bước vào đã thấy Bảo như người thất thần, da dẻ bị bóc ra từng miếng, người cứ co giật đều, miệng thì không ngừng kêu cứu. Cô chạy lại thì một giọng nói vang lên
-"Hãy yên phận của mình đi Loan, đừng xen vào chuyện của chị"
Nhận ra giọng nói đó, Loan quay lại nhìn hướng cửa sổ, một cái bóng trắng biến mất và Bảo cũng trở lại bình thường. Ngọc liền chạy lại đỡ
-Cậu ổn chứ, trong người thấy sao rồi???- Ngọc ân cần hỏi
Loan ngồi bệt xuống sàn với khuôn mặt trắng bệt, nước mắt cô rơi xuống sàn
-Loan
Ngọc chạy lại đỡ cô
-Cậu ổn chứ Loan
Bảo ân cần hỏi thăm. Nhưng Loan lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thu-ma-am/64602/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.