Sáng hôm sau...trên đường đi học...
- Hôm qua...đích thực ... người làm cho bọn tui bị Tào Tháo đuổi là cô phải ko ? - Vũ nhìn nó hỏi.
Nó cười đáp :
- Không phải tui...anh đừng có quên là tui cũng bị ổng rượt à nha !
- Ừ nhỉ...?? Hay là tại nước ngọt ?? - Bảo gật gù nói.
Tất nhiên là nó vô cùng tán thành rồi , đã thế lại còn ra vẻ ngây thơ như con gà tơ nữa chứ :
- Đúng rùi...đúng rùi á..!! Chắc chắn là do nước ngọt tụi anh mua có vấn đề...chứ bình thường tui nấu mì có bị làm sao đâu !!
Vũ chép miệng :
- Càng ko thể...! Chỗ đó là nhà hàng uống nổi tiếng uy tín mà...làm saocó thể bán loại đểu được chứ ! Bao nhiêu lần bọn tui mua ở đó cũng đâucó vấn đề gì ??
Hoàng lắc đầu nhìn nó bằng ánh mắt bất cần :
- Là do ai thì người đó biết và hiểu rõ....không cần nói nhiều về vấn đề này nữa làm gì...!
Bảo gật gù đồng ý :
- Hoàng nói đúng rồi đấy....!! Có ai muốn chuyện này xảy ra đâu....đâuphải chỉ riêng tui , Hoàng và Vũ...Cả Thoại My cũng bị nữa cơ mà..!
Nó thấy Hoàng nhìn nó bằng ánh mắt khác lạ như vậy...khẽ chột dạ..."chẳng lẽ Minh Hoàng đoán ra được điều gì ư...?? Bây giờ mình phải hànhđộng thật cẩn thận mới được !!! Phù..."
________________________________
Tới lớp...
- Là lá la Châu ơi....đi ăn sáng hok ? Tớ khao 1 chầu...đang có chuyện vui đây !!
Châu liền đáp nó , nở một nụ cười..nhưng đó không phải là nụ cười hiềnlành đáng yêu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thu-hoang-tu/1324156/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.