Trưa hôm đó...
- Nấu mì đi Thoại My !!!!! - Tên Vũ hét lên.
Nó ở trên lầu liền chạy xuống cười ranh ma :
- Sao mấy anh ko nấu đi ?? Chẳng phải là ... trong bộ 3 các anh có một người nấu cực kì ngon à...?? Phải hok , Thiên Vũ ???
- Ý của cô là..... - Bảo nói rồi nhìn Vũ và cả Hoàng cũng vậy .
Nó chớp mắt :
- Tui..tui chỉ nói sự thật thui à nha....!!
- Cô liệu hồn đấy ! - Vũ chỉ tay thẳng vào mặt nó rồi nói :
- Trưa nay tôi không ăn cơm ở nhà.....!
Sau đó hắn bỏ đi ra ngoài một cách đáng sợ và lẩm bẩm , tất nhiên ko ai nghe thấy , trừ hắn :
- Không được....mình phải giữ bình tĩnh...không được khó chịu....vì khóchịu sẽ làm cho con nhỏ Thoại My chết tiệt ấy vui mừng mất..!! Bìnhtĩnh...bình tĩnh nào....!!!!
Còn nó , nó nghênh mặt lên lẩm bẩm :
- Tui có nói sai cái gì đâu mà anh tức ?? Thật đúng là.... hứ...hứ...đi đi....đi đi cho tui khuất mắt !!!!
Bảo khẽ vỗ vỗ vai nó hỏi :
- Này...Thoại My !! Nấu gì ăn đi...bộ cô tính cho tụi tui chết đói chắc...??
Nó giật mình :
- Cái..cái gì...? Anh..anh nói gì cơ..??
Bảo thở dài cốc đầu nó :
- Đầu óc cô để đi đâu rồi thế ? Tôi hỏi cô định cho tụi tui ăn cái gì ? Hay muốn tụi tui chết vì đói ngất đi ??
Thở dài một cách mệt mỏi , nó đáp :
- Uh...nấu gì giờ ?? Thôi...để tui nấu cơm vậy ...!!
- Không Mi-xi-xup hả ??? - Bảo ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thu-hoang-tu/1324155/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.