Mặc kệ, người khác đánh giá Tăng Kế thế nào, y mãi là một người đường hoàng, phong lưu phóng khoáng, là người thừa kế của tập đoàn Tăng Thị.
Y sẽ ở trên bàn rượu lần lượt thay đổi bộ mặt, nho nhã lịch sự tao nhã,còn trong bóng đêm phóng túng cuồng hoan, kiêu ngạo không kiềm chế được.
Y một khi đã làm chuyện gì thì sẽ không dừng lại.
Tuyết vẫn rơi, khí trời mùa đông càng rõ nét, đảo mắt đã là tháng mười hai.
Lễ Giáng Sinh sắp tới,ngay sau đó là sinh nhật lần thứ hai mươi lăm của Sở Chu.
Vốn Sở Chu nghĩ sẽ cùng Tăng Kế ra ngoài ăn cơm như mọi khi, sau đó đến khách sạn ở một đêm, cũng giống như mỗi lần có ngày quan trọng.
Kết quả đến ngày trước hôm sinh nhật, Tăng Kế không có phản ứng gì khác với thường ngày, cũng không đề cập đến ngày hôm sau tính toán đến đâu ăn cơm.
Sở Chu buổi tối nằm ở trên giường có điểm ấm ức, cả hai cũng không có nói hay làm gì, nghĩ thầm chẳng lẽ Tăng Kế đã quên sinh nhật mình. Tuy rằng sinh nhật tuổi hai mươi lăm cũng không quá quan trọng, nhưng bị người ở chung quên khiến hắn thấy có chút khó chịu.
Hôm sinh nhật cũng không có gì nổi bật, cấp dưới cùng nhau tặng hắn một cái bánh ngọt,cũng có chút an ủi, nhưng cũng không cảm thấy vui sướng
Sau khi tan sở,liền về nhà, sắc trời chưa ám, Tăng Kế không biết đi đâu, trong nhà không có một bóng người.
Sở Chu yên lặng lấy từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-thai-nhap-hi/3063509/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.