33
Sau nhiều ngày quan sát, ta nắm rõ quy luật canh phòng trong viện.
Trước cửa có hai người, trong sân lại có thị vệ tuần tra bất định. Nhưng mỗi khi đến giờ Tý, họ sẽ đổi ca một lần.
Đây là cơ hội duy nhất để ta trốn thoát.
Từ nhỏ ta đã quen với việc sử dụng sắt thép, việc mở khóa với ta mà nói dễ như trở bàn tay.
Bước ra khỏi phòng, cả viện yên tĩnh như mặt nước.
Đêm càng sâu, ta lại không rõ bố cục nơi đây, đành phải cẩn trọng dò đường.
Vừa bước đi chưa bao lâu, ta đã nghe thấy tiếng ồn ào và tiếng bước chân vang lên từ mọi phía.
Có người phát hiện ra ta bỏ trốn.
Ta nhẹ nhàng nấp sau hòn giả sơn bên hồ, tay siết chặt mũi tên.
Ánh lửa từ xa từ từ xé toạc màn đêm.
Một hàng thị vệ cầm đao đang tiến đến gần.
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
Chỉ chút nữa thôi là bọn họ sẽ phát hiện ra ta.
Ta nín thở, căng thẳng đến mức toàn thân cứng đờ.
Đột nhiên, từ phía xa có tiếng động lạ, bọn họ lập tức quay đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh đó.
Ta liền bước ra khỏi chỗ nấp, cảm giác có người phía sau liền xoay người lại, dùng mũi tên đ.â.m về phía đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-quan-nhu-cu/3714568/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.