32
Đêm hôm đó, Từ Nguyên Tấn cùng tiểu thiếp của ông ta đều bị Triệu Kỳ g.i.ế.c hại.
Từ Nguyên Tấn vừa chếc, chuyện gian lận kỳ thi Hội xem như không còn bằng chứng, chắc hẳn Triệu Kỳ đã sớm tính toán trừ khử ông ta, và ta cũng nằm trong kế hoạch của hắn.
Dù may mắn thoát được cuộc truy bắt của Triệu Kỳ, nhưng ta lại bị thương nặng.
Khi ta lang thang trên phố, không mục đích né tránh đám cấm quân, vô tình gặp Tống Từ trong một con hẻm tối.
Y mặc bộ y phục bó sát tay áo màu đen, thấy ta bị thương nặng, liền tiến lên đỡ ta.
Vô tình, khi chạm vào tay trái của y, trực giác báo cho ta rằng có điều bất thường.
Suy nghĩ một lát, ta lập tức rút đoản đao giấu trong tay áo, dí sát vào cổ y: “Ngươi không phải Tống Từ.”
Y dừng tay lại, điềm nhiên hỏi: “Cớ gì cô nương lại nghĩ thế?”
“Ngón tay trái của Tống Từ có vết chai do thường xuyên tiếp xúc với dây đàn cổ cầm, còn ngươi thì không, ngược lại, hổ khẩu tay phải của ngươi có vết chai. Ngươi là kẻ luyện võ.”
“Nói vậy thì cũng dễ hiểu tại sao ta lại bị Triệu Kỳ gài bẫy ở Từ phủ. Ngươi rốt cuộc là ai? Tống Từ đâu?”
Y khẽ cười, điềm nhiên đáp: “Xem ra cũng không ngốc, chỉ tiếc là ngươi phát hiện quá muộn.”
Một mùi hương lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-quan-nhu-cu/3714567/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.