27
Sáng sớm hôm sau, cổng sân bị người ta gõ dồn dập.
Tiếng gõ càng lúc càng gấp, như muốn đòi nợ.
Ta ngái ngủ bước ra mở cửa, trước mặt lại là Triệu Kỳ, phía sau còn có mấy tên thị vệ theo cùng.
Đúng là âm hồn bất tán.
Ta lập tức tỉnh táo, quay ngược lại định đóng cửa, miệng nói một câu: “Cha ta đã bảo không làm, ngài mời cao nhân khác đi.”
Hắn giơ tay chặn cửa lại, đôi mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào ta.
Nhớ lại những chuyện bẩn thỉu hắn đã làm kiếp trước, ta không khỏi siết chặt tay, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, hỏi ngược lại: “Còn có chuyện gì sao?”
Hắn từ từ buông tay, đôi mắt dài âm u khẽ hất lên, nhếch môi nói đầy ẩn ý: “Không sao, sẽ có một ngày, chính ngươi sẽ đến cầu xin ta.”
Ta không muốn nói thêm, liền đóng sập cửa lại.
Từ hôm đó, ta không gặp lại hắn nữa, nghe nói hắn đã quay về kinh thành.
Trong thời gian đó, ta có ghé qua tiêu cục nhờ người mang thư đến kinh, lại nhờ sư huynh đệ sắp sửa lên đường đi Lâm An mang thư hồi âm cho A Yên.
Họ ngạc nhiên hỏi sao ta biết họ sẽ đi Lâm An.
Ta chỉ nói là trùng hợp thôi.
Đến tháng tám, sau kỳ thi mùa thu, có tin báo Bùi Tri Lăng đã đỗ cử nhân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-quan-nhu-cu/3714564/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.