🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

19



 



Ta lại mở mắt, lần này là vì tiếng gọi ồn ào.



 



Mơ màng, ta nghe thấy giọng của Bùi Tri Lăng.



 



Hắn gọi tên ta từng tiếng một, bảo ta đừng ngủ.



 



Khi mở mắt ra, ta mới nhận ra người đang cõng ta đi trong rừng lại là Bùi Tri Hành.



 



Không biết từ lúc nào, nước mắt đã thấm ướt chiếc áo mỏng của hắn.



 



Hắn khàn giọng, thở gấp, đầy gấp gáp: “Sở Thanh Thannh, tỉnh lại đi, đừng ngủ…”



 



Trong cơn đau thấu xương, ta cố giữ lấy chút lý trí, hỏi: “Không phải công tử đã đi rồi sao? Sao lại ở đây?”



 



Chiều nay hắn tức giận rời khỏi trướng, lẽ ra đã về thành rồi mới phải.



 



Ta đưa mắt nhìn quanh, trời tối đen, chỉ có hắn và ta.



 



Nơi này rất xa và kín đáo, làm sao hắn tìm được ta? Còn sao có thể đánh lại đám sơn tặc ấy?



 



Ta nghe hắn thở phào, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn, nhưng vẫn mang giọng điệu như ai đó thiếu hắn tám trăm lượng bạc:



 



“Vì ta muốn vậy.”







 



Ta không còn sức tranh cãi, bèn hỏi tiếp: “A Yên không sao chứ?”



 



Hắn lập tức trách mắng, nhưng đôi tay vẫn giữ chặt lấy đầu gối ta: “Sở Thanh Thannh, mạng nàng sắp chẳng còn, vậy mà vẫn nghĩ cho người khác. Một mình nàng xông vào nguy hiểm để dẫn dụ bọn sơn tặc, thật là nghĩa khí. Nếu ta không kịp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-quan-nhu-cu/3714557/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Biết Quân Như Cũ
Chương 14: Phần 14
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.