"Chúng ta đã từng làm chuyện đó chưa?"
Mộc Chẩm Khê sửng sốt, nhất thời chưa phản ứng kịp: "Đã từng làm cái gì?"
Tiếu Cẩn quay mặt lại khi hỏi, nhìn vào đôi mắt trong veo của người kia ở cự ly gần, ánh mắt Tiếu Cẩn rơi vào đôi môi trắng bệch của cô vì gần đây cô không được nghỉ ngơi tốt, yết hầu chuyển động, nuốt xuống ngụm nước bọt.
Trong ký ức của nàng, hai người vẫn là người yêu vừa mới bên nhau, tràn đầy tò mò và khao khát mọi thứ về nhau.
Mộc Chẩm Khê nhìn theo tầm mắt nàng, lặng lẽ rút lui, không được tự nhiên vén mái tóc dài qua bên tai.
Tiếu Cẩn tạm thời kìm nén ý định muốn hôn cô: "Vấn đề em vừa hỏi chị, có nghĩa là..." Cô liếc nhìn Mộc Chẩm Khê, liếm liếm môi, trầm giọng giải thích, "Chúng ta bên nhau nhiều năm như vậy, đã từng phát sinh quan hệ chưa?"
Mộc Chẩm Khê: "......"
Mộc Chẩm Khê cong ngón tay mảnh khảnh lên, khó có thể phát hiện được, yên lặng nhìn Tiếu Cẩn thật lâu, không biết trong đầu người kia làm thế nào đột nhiên nghĩ về vấn đề này. Nàng chỉ có ký ức năm mười bảy tuổi thôi! Chẳng lẽ năm mười bảy tuổi, nàng đã nghĩ về loại chuyện này?
Mộc Chẩm Khê nhớ ra chút chuyện trong quá khứ, chẳng trách khi đó nàng...
Thấy cô im lặng, Tiếu Cẩn vươn tay lắc lắc ngón út cô: "Mộc Chẩm Khê?"
Mộc Chẩm Khê đang đắm chìm trong ký ức, giọng nói dịu dàng theo bản năng: "Hả?"
Tiếu Cẩn tâm trạng uất ức, ngón tay vuốt ve lòng bàn tay cô, mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-lai-huu-dang/232095/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.