Tề Âm chỉ phản ứng trong một giây, sau đó đặt một tay lên sau đầu Ân Tiếu Lê, tay kia nâng mặt cô lên, làm nụ hôn này càng sâu hơn. 
Cửa kiểm tra an ninh người đến người đi, hai người hôn nhau thắm thiết như thể không có ai xung quanh. 
Đến khi buông ra, Ân Tiếu Lê đỏ bừng từ khuôn mặt đến ngón chân. Mặc dù cô không nhìn tới, nhưng xung quanh đều là ánh mắt nóng bỏng đang quan sát hai người. 
Cô đẩy Tề Âm còn chưa thỏa mãn ra, nhỏ giọng thúc giục: "Mau vào đi." 
Tề Âm lui về phía sau, lưu luyến không rời, nói: "Tôi đi thật đây." 
Ân Tiếu Lê giả vờ thoải mái, nói: "Cũng không phải là không quay lại." 
Tề Âm: "Chị sẽ quay lại sớm thôi." 
Cô ấy đã nói lần thứ ba, tai của Ân Tiếu Lê nghe chai rồi, buồn nôn. 
"Đi mau." 
Tề Âm đi qua cửa kiểm tra an ninh, vẫy tay với cô, Ân Tiếu Lê cũng cười, vẫy tay với cô ấy. 
Điện thoại trong túi rung lên. 
Ân Tiếu Lê lấy ra xem. 
Tề Âm: [Đừng xóa tôi nữa] 
Ân Tiếu Lê im lặng trả lời: [Sẽ không] 
[Tin nhắn hệ thống: Tề Âm đã chuyển khoản 13000,47 nhân dân tệ cho bạn] 
Ân Tiếu Lê: [Làm gì vậy?] 
Tề Âm: [Cho em tiền đi taxi] 
Ân Tiếu Lê: [Tôi không nghèo đến mức không có tiền đi taxi] 
Tề Âm: [Không quan trọng là em có tiền hay không, em phải lấy tiền của tôi] 
Ân Tiếu Lê dừng bước khi nhìn thấy tin nhắn đó, trong lòng ngập tràn ngọt ngào, cố ý hỏi: [Tại sao?] 
Tề Âm: [Tiêu tiền của bạn gái, thiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-lai-huu-dang/1015505/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.