Ta vô cùng vui vẻ nhận lấy y phục rồi hồi cung, mỗi ngày đều mặc trước mặt Hoàng hậu, Hoàng hậu cho dù muốn phạt ta cũng không dám.
Suy cho cùng ta đã ôm được hai cái đùi lớn của Hậu cung mà.
Hoàng đế là một người có nghĩa khí, nói mang ta đi săn bắn liền thật sự dẫn ta đi săn bắn.
Chẳng qua hắn còn có tâm tư khác, tỷ như lúc nói chuyện phiếm cùng ta vô tình nhắc tới Vương Diên.
Ta biết hắn muốn để Vương Diên đi cùng, mà ở trong cung, người hiện giờ có thể cùng Vương Diên nói chuyện trừ Thái hậu ra cũng chỉ có ta.
Dù sao năm đó ta cùng tỷ ấy cũng có vài phần tình nghĩa.
Khi Vương Diên vào cung, tuy tỷ ấy không thích Hoàng đế nhưng vẫn tính là thân cận với hắn, thế nhưng hiện tại chính là mối quan hệ như nước với lửa.
Cho nên vì sự thanh tĩnh của Vương Diên, lúc nhập cung ta đã cố hết sức giữ Hoàng lại trong cung của ta.
Có đôi khi ta muốn hỏi Hoàng đế, hắn cùng Vương Diên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng ta không thể, ta chỉ có thể an phận thủ thường làm tốt chức vị sủng phi của ta.
Đối với mong muốn này của Hoàng đế, ta chỉ có thể lấp liếm cho qua. Đối với Vương Diên mà nói, không quấy rầy tỷ ấy chính là chuyện tốt rồi.
Nữ tử thế gia vốn dĩ từ trước đến nay luôn hèn mọn đem quyền lợi dẫm nát dưới chân.
…
Đầu tháng mười, Hoàng đế cuối cùng cũng đã thực hiện lời hứa dẫn ta săn bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-chi-dau/241775/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.