Đợi mãi, đợi mãi cũng mất hơn mười phút mới hết kẹt xe. Đúng là không có gì khổ sở như việc bị kẹt xe mà!
- Mừng quá, cuối cùng cũng đã thoát khỏi tình trạng này!
Minh Ngôn thở phào nhẹ nhõm khi mọi chuyện đã có thể thực hiện, chỉ còn vài phút nữa là sẽ đến đúng địa chỉ được nhận rồi. Không biết sau mười năm không gặp lại nhau, ngày hôm nay có dịp ấy thì lòng của Lạc Lạc sẽ ra làm sao nhỉ?
Cảm xúc vui hay buồn, hay ghét bỏ hoặc cũng có thể là phấn khích?
Số nhà 568.
Đây đúng là địa chỉ như thông tin đã nêu rồi này! Anh ta vui mừng muốn nhảy cẩng cả lên nhưng vì muốn giữ thể diện nên cố bình tĩnh. Anh không vội vàng về chuyện bấm chuông đâu, tại vì lát nữa cũng bấm chỉ là sớm hay muộn. Anh xoay qua rồi xoay lại quay nhà xem xem tình hình nơi ở hiện tại của cô như thế nào rồi.
Căn biệt thự này giá cũng không rẻ đâu, vậy mấy tháng trôi qua chắc cuộc sống vẫn bình an, hoan hỉ nhỉ?
Dingdong dingdong
- Ai đó?
Giọng nói của một người phụ nữ nằm trong độ tuổi U70 bước ra. Anh khá thắc mắc về thân thế của người phụ nữ này.
Rõ ràng trước kia Lạc Lạc từng nói rằng mình không có người thân nào, ba mẹ người chăm sóc cô ấy hiện tại chỉ là vô tình nhận nuôi được cô mà thôi ấy mà ngày hôm nay lại thấy được một người lạ mặt trong nhà mà khuôn mặt gần như giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-bao-gio-ta-moi-co-the-quay-ve-ben-nhau/2671342/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.