Hoá ra là anh Minh Ngôn sao? Không ngờ anh lại thay đổi nhiều đến như thế đấy!
Nguyên do mà Lạc Lạc nói vậy chính là vì vóc dáng, tướng mạo của anh ta ngày một càng thay đổi. Thay đổi hơn bao giờ hết, trông trưởng thành và thấu hiểu hơn lúc trước rất rất nhiều.
Không hiểu sao hình ảnh chàng trai chuyên đi lừa gạt tình cảm của bao cô gái lại được hiện đây lên trước mắt cô. Mỗi lần nhớ là mỗi lần khó chịu với anh ta.
- May là em vẫn còn nhớ anh!
Trần Minh Ngôn vui mừng đến độ háo hức, không nghĩ sau bao năm vẫn còn được cô nhớ đến mình.
Được một lúc sau, Lạc Lạc kể hết những gì đã trải qua với cô. Nhìn bề ngoài trông hạnh phúc, ấm êm nhưng rốt cuộc bên trong toàn những cảm giác đau khổ đến khó diễn tả thành lời được. Nhiều khi muốn tự bắt thang lên hỏi ông trời vì sao lại cho người tốt gặp nhiều khổ đau thế này?
- Mà sao anh biết nơi em đang ở mà đến thế?
Lạc Lạc khá thắc mắc, nơi này cô cũng chỉ vừa về được hơn ba hôm vậy thì làm sao anh ta biết được mà đi đến đây tìm kiếm?
- A...anh nhờ trợ lý tìm thông tin của em ở khắp nơi trong suốt mấy hôm nay rồi.
Lạc Lạc cũng không bất ngờ với câu trả lời này lắm, lúc trước thì đây cũng giống hệt như công việc chính của anh ta. Nếu như gia thế không kết xù thì chắc chắn đã theo chuyên môn này rồi chứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-bao-gio-ta-moi-co-the-quay-ve-ben-nhau/2671341/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.