Dương Cẩm Ngưng trở về biệt thự lại tiếp tục sự nhiệp ngủ đến ngày đêm hỗn độn, rồi lại mở TV xem “Sói xám và cừu vui vẻ” mua vui. Mỗi lần thấy sói xám bị cừu vui vẻ khi dễ, cô đều đặc biệt muốn làm biên kịch của bộ phim này, để cho sói xám được một lần ăn thịt cừu, được nếm thử mùi vị thịt tươi như thế nào. (đúng là chị em với Nhân Ly =.=)
Cô cũng nghĩ, con sói xám này hẳn là hóa thân của kẻ xấu, còn cừu vui vẻ là hóa thân của chính nghĩa, nhưng như thế cô vẫn sống chết muốn cho sói được ăn cừu một lần.
Cô vô công rồi nghề ngồi suy nghĩ cách để sói xám ăn được thịt cừu, nhưng làm thế nào đây, không thể trắng trợn lộ liễu mà ăn được. Nếu như có một con sinh bệnh ốm thập tử nhất sinh rồi chết, lúc ấy nếu sói xám ăn thịt cừu thì cũng chỉ khiến người ta cảm thấy sõi đã độc ác càng thêm vô đạo đức. Suy nghĩ một hồi không ra kết quả, cô phiền muộn tắt tivi đi, sau đó tiếp tục nằm chết dí ở nhà liên tục mấy ngày liền không rõ.
Lúc di động vang lên, cô đang chìm ngập trong buồn chán, vì vậy không chút do dự liền nhận lời tới giúp Cố Y Hạm chút việc.
Cô tới nơi, nhìn thấy Cố Y Hạm, lúc ấy mới mặt lạnh mà nói: “Được đấy, giỏi thật đấy, ngay cả người nhà cũng đem bán. Quả nhiên là trong người chảy dong máu nhà họ Cố.”
Cố Y Hạm không phớt lờ sự bất mãn của Dương Cẩm Ngưng: “Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-yeu-thanh-cuoi/207785/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.