Sáng hôm sau, Mặc Nghiên Dương nghe thấy tiếng chuông báo thức liền mơ màng tỉnh dậy. Cô tắt đi tiếng kêu điếc tai rồi liền ngáp lấy một cái. Có lẽ là vì hôm qua đã quá mệt mỏi nên Nghiên Dương đã thiếp đi lúc nào không hay. Cô nhanh nhanh chóng chóng lấy đồ bỏ vào cặp rồi đến trường.
Trời vừa mới hửng sáng, thiếu nữ chạy vội trong làn sương sớm còn đọng lại. Phía trước chỉ có một màn sương mỏng màu trắng che kín lối nhìn. Cô chẳng thấy gì cả.
Ánh đèn soi sáng con đường đi tới trạm xe buýt của cô. Mặc Nghiên Dương ngồi xuống ghế bên trạm xe mà chờ. Cô lấy từ trong túi ra một cuốn sổ nhỏ mà tiếp tục tập vẽ. Có lẽ là vì cô gái bé nhỏ đó đã nhận ra một vấn đề vô cùng quan trọng trong cuộc nói chuyện ngày hôm qua. Thầy Trần có một tiết trong ngày hôm nay và hơn cả thầy rất dễ tính. Tất cả các chủ đề bài kiểm tra đều được tiết lộ để học sinh dễ ôn tập.
Xe buýt đi tới, Nghiên Dương bước lên, đút một tờ tiền nhỏ vào trong rồi kiếm chỗ ngồi của mình. Sớm như này nên số người trên xe cũng không nhiều. Cô cũng nhanh chóng tìm được chỗ ngồi của bản thân mình. Ổn định chỗ ngồi rồi thì Nghiên Dương cũng nhanh chóng tiếp tục tập vẽ mẫu vật trong tưởng tượng.
"Bạn nhỏ, em nên vẽ như này, ghì tay mạnh quá sẽ xấu mất đấy." – một người con trai cao ráo lấy cây bút của cô mà sửa.
Mặc Nghiên Dương bị đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-va-em/2927514/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.