Lăng Tước lo lắng ôm thân thể mềm mại không xương của Tinh Thần nhanh chóng rời khỏi căn phòng, lòng như lửa đốt , bước chân cũng càng lúc càng gấp gáp hơn.
-“Khụ…… Khụ…… Dừng lại…… Khụ……” Tinh Thần thống khổ thở hổn hển.
-“Không được!” Lăng Tước khẽ cúi đầu , âu yếm bên tai Tinh Thần nỉ non “Ngoan! Chịu đựng một chút , sẽ không có việc gì đâu .” Miệng nói nhưng chân thì vẫn vội vàng tiến về phía trước.
-“Anh…… Chậm một chút…… Thật là khó chịu……” Đôi mi thanh tú của Tinh Thần khẽ nhăn lại, nói thều thào không ra hơi.
Nhìn cậu bộ dáng thống khổ khiến hắn thật đau lòng, hắn chỉ có thể đi chậm lại, lại không ngừng ghé vào lỗ tai cậu thì thầm lặp lại ‘’Không có việc gì , không có việc gì ……”
-“Lăng Tước……” Lần đầu tiên cậu gọi tên của hắn , hơi hơi cười khổ khi lần đầu tiên ấy lại trong tình huống như thế này. Bàn tay trắng noãn nhỏ bé nhẹ nhàng xoa sườn khuôn mặt anh tuấn sắc cạnh “Nếu…… Có thể gặp được anh sớm hơn…. Được chạm vào anh nhiều nhiều một chút …… thì tốt rồi……” Sớm một chút thôi…… có lẽ kết cục sẽ không phải đau đớn như thế này đi!
Lăng Tước đau lòng cúi đầu nhìn con ngươi đen nguyên bản luôn tràn đầy sự tinh anh , luôn hấp dẫn ánh nhìn của hắn thì giờ phút này lại mông lung như phủ một tầng sương mù.Hắn không khỏi thấp giọng rủa, chết tiệt! Như thế nào đi mãi mà chưa thấy cửa ra a , hắn không muốn người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-trang-sau-tham-hai-nguyet-tham-tham/2346273/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.