Yêu, ai biết ẩn chứa trong tình yêu là những gì? Là hạnh phúc sao? Không đúng! Tại sao nó lại giống như là một tấn bi kịch, là nỗi đau không có lối thoát như vậy? Yêu là đau khổ như thế, nhưng con người ta vẫn như con thiêu thân mà lao đầu vào. Không cần biết là đúng hay sai, chỉ cần cảm nhận được trái tim của mình cần gì, muốn gì. Một khắc người tàn nhẫn xoay gót chân bước đi, là đau lòng, là nhung nhớ, là ánh mắt bi thương dõi theo người.
Trong đêm tối, một thân ảnh ngã gục. Cả thế giới dường như đều đã sụp đổ hết, chỉ còn nhuốm màu bi thương ở quanh đây. Đau đớn đến cùng cực, thật không nghĩ tới, hóa ra đã yêu sai người. Người đàn ông đó, vốn dĩ là lạnh lùng như băng, làm sao có chuyện yêu thương một người đây? Biết sẽ là đau đớn, nhưng vẫn quyết định lựa chọn đứng cùng ác quỷ, có phải là ngu ngốc lắm hay không?
Nhưng một khi đã yêu, ta nên hiểu, trái tim của người đó cần gì, muốn gì. Nhẹ nhàng tiến bước vào trong trái tim của người ấy, ngắm nhìn gương mặt góc cạnh mà lạnh lẽo như băng của người, tất cả...tất cả ...chìm trong nhớ thương vô hạn. Liệu rằng, họ có thể đến được hạnh phúc hay không?