Sau khi trò chuyện với Túy Lương Lương và giải thích mọi hiểu lầm liên quan tới Ôn Hạ Thanh, Hải Tiêu Tiêu vẫn chưa thể thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì, dù cho Lương Lương tin cô thì những người khác cũng chẳng có ai tin cô.
Người khác không tin, không quan trọng.
Quan trọng là tên sói háo sắc kia đang phẫn nộ vì sự việc trên.
Và hậu quả của sự phẫn nộ đó là giờ đây cô bị lôi lên phòng làm việc của anh.
Sau khi nộp bài tập của lớp cho thầy giáo Trương, Hải Tiêu Tiêu không được cho về mà bắt đứng tại chỗ nhìn sự lạnh nhạt của ai đó.
- Không còn việc gì nữa em có thể về chưa.
Cô cực kì mất kiên nhẫn nói. Cô đứng ở đây cũng hơn 10 phút rồi mà Trương Diệp Thành không có dấu hiệu sẽ cho cô về lớp.
Đáp lại lời của cô âm thanh gõ bàn từ tốn.
Qua gần 1 phút đồng hồ, giọng nói lạnh băng mới vang lên.
- Em định giải quyết chuyện tin đồn thế nào?
- Hả?
Cô đựa mặt ra, không nghĩ anh sẽ hỏi về vấn đề này.
Nhìn biểu cảm của cô, không khí xung quanh càng lạnh thêm. Cô bỗng muốn toát mồ hôi.
- À thì, đó chỉ là tin đồn nhảm, lâu dần chắc mọi người cũng dễ quên nhanh thôi.
- Em không giải thích?
- Giải thích chỉ sợ người ta lại bảo có tật giật mình, thanh giả tự thanh.
- Thanh giả tự thanh? Không bằng ta dùng " cá lớn nuốt cá bé ".
(◐∇◐*)
Lần này cô đứng bất động. Có khi nào anh dùng sai thành ngữ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-thay-giao-co-hoc-sinh-23-tuoi/1283244/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.