Hôm nay Hải Tiêu Tiêu lại đều đặn đến trường, tất nhiên là cô vẫn đi ké xe đạp của Ôn Hạ Thanh rồi.
Tất cả mọi thứ rất êm đềm nếu như cô không gặp A Hoa - chính là cái tên của con nhóc nhiều chuyện nhất trường.
Nó thấy cô đi xe của Hạ Thanh thì chưa gì cả đã đồn rần rần cho cả lớp biết.
Chuyện bé xé ra to.
Chuyện không có nói thành có.
Một đồn mười, mười đồn trăm.
Rút cuộc khi bước vào lớp vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Cô thắc mắc tại sao ai cũng nhìn cô vậy nhỉ? Hay hôm nay cô đẹp hơn mọi hôm.
Mặc kệ tất cả ánh mắt quái dị đó, cô đi lại bàn mình, như một bà hoàng ngồi vào ghế.
Túy Lương Lương ở bên cạnh mới lòi cái đầu ra, ánh mắt híp lại rõ là quái đản nhìn cô.
- Chuyện thế mà cậu cũng dám giấu mình nha.
- Chuyện gì?
- Còn chuyện gì nữa, cả lớp ai cũng biết cả rồi nhé! Cậu còn giả vờ cái gì nữa.
Cô nhóc huýnh huýnh vào vai cô, ý trách móc. Nhìn mà thấy sởn cả tóc gáy.
- Này này, tớ đẹp chứ tớ không có dễ dãi, người ta không có thích bách hợp đâu.
- Sặc, cậu đừng có đánh trống lảng, mau khai hết ra đi.
Cô nhóc thôi cái giọng điệu giễu cợt vừa rồi, sau đó lại gần cô thầm thì.
- Cậu nhìn tớ đi, cậu nói gì tớ hiểu chắc?
Nhìn biểu cảm của cô bạn, Túy Lương Lương đăm chiêu. Biểu cảm đơ đơ ra đó như gà mắc đẻ vậy. Đúng là chẳng hiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-thay-giao-co-hoc-sinh-23-tuoi/1283243/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.