Nhìn thấy bóng lưng của hai người đàn ông kia đã biến mất trong đám đông , Liêu Thanh Dạ dường như cảm thấy cái gai trong mắt cuối cùng cũng đã được nhổ ra.
Sau đó Liêu Thanh Dạ cảm thấy cổ họng mình khô khốc, vì vậy không vội trở lại đại sảnh mà đi gót một ly nước lạnh. Còn không quên chửi thầm trong lòng ,không phải vì lúc nãy cãi nhau với tên đó hay sao.Cũng may anh ta đã bỏ đi, nếu không Liêu Thanh Dạ thật sự sợ mình sẽ bị anh ta chọc tức đến chết mất.
'' Waa , đẹp trai quá đi ''
'' Ước gì anh ấy là của mình,oppa ơi!''
'' Đúng là đại mỹ nam trong hai từ mỹ nam!''
'' Nghe nói anh t đã 12 năm rồi mới về nước, sự xuất hiện ấn tượng, cùng tướng mạo điển trai này, thật không làm hội chị em mình thật vọng ''.
Liêu Thanh Dạ đang đứng uống nước gần đó, lại nghe xung quanh không khí bỗng nháo nhào cả lên.Những câu nói đại khái chính là mê trai, thật không có một chút tiền đồ nữ nhi ,cứ như vậy từng câu từng chữ lọt vào tai . Tính hiếu kỳ trong lòng Liêu Thanh Dạ được khơi lên,cô cũng tò mò muốn xem thử thiếu gia nhà họ Mộ rốt cuộc đẹp đến mức nào.Có đẹp đến mức khiến người khác mê hồn lạc phách, giống với những nhân vật nam chính trong truyện mà cô hay sáng tác hay không.
'' Cái... cái tên biến thái kia ''
Liêu Thanh Dạ vừa quay người ngay lập tức đứng hình,xuýt nữa thì bị dọa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-anh-mau-tranh-ra/2988313/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.