Mộ Trác Khải cao ngạo đứng đó , nhìn thấy Liêu Thanh Dạ đang ra sức vùng vẫy cho đến lúc kiệt sức.
'' Muốn bỏ trốn, chẳng phải lúc nãy rất mạnh miệng ''
Trước giờ Mộ Trác Khải chưa từng ra tay với phụ nữ, nhưng hôm nay vì để dạy cho cô gái không biết trời cao đất dày này một bài học, mà quyết định đặc biệt ngoại lệ, phá bỏ nguyên tắc của mình một lần.Sau đó ra hiệu cho hai người áo đen đang đứng im như hai cây cột lớn , để họ buông cô ra, sau đó lùi về sau.
Lập tức chỉ nghe một tiếng '' Bịch'' nặng nề, Liêu Thanh Dạ cứ như vậy, trong vô cùng thê thảm mà đang nằm sấp ở trước mặt Mộ Trác Khải.
"Thế nào, muốn dùng cách này để xin lỗi tôi sao ?
Thật ngại quá, tôi không nhận ''
Mộ Trác Khải nhìn thấy Liêu Thanh Dạ đang chật vật dưới đất, lại không có ý định buông tha.Dù sao bữa tiệc hôm nay anh cũng không có hứng thú,xem như cô gái này hôm nay sẽ là trò vui cho anh,cũng không tệ.
''Anh muốn gì ?''
Liêu Thanh Dạ nhận ra được sự châm chọc, cô khó khăn đứng lên, nghiến răng nghiến lợi liếc nhìn Mộ Trác Khải một cái.Chỉ hận ánh mắt không thể lập tức biến thành dao, sau đó sẽ băm người đàn ông này ra thành trăm nghìn mảnh.
''Ha, muốn gì ?
Nếu tôi muốn, sẽ tới lượt cô ?'' Mộ Trác Khải chế giễu.
''Đồ khốn nạn,đồ thần kinh, đồ biến thái.... ''Liêu Thanh Dạ bị sĩ nhục, nhưng không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-anh-mau-tranh-ra/2988311/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.