Thời Khảo chỉ đứng đó yên lặng , dù sao từ đầu khi quyết định lựa chọn Liêu Thanh Dạ cũng chỉ là lựa chọn tùy hứng, lúc đó anh không nghĩ gì nhiều, cũng không quá đặt nhiều hy vọng rằng cô sẽ đồng ý. Mà hiện tại đúng là như vậy ,cô vẫn còn chưa xuất hiện.
Thời Khảo không biết đang nghĩ gì,chỉ thấy anh nở một nụ cười có chút mất mát,xem ra những chuyện tiếp theo anh phải tự mình xử lý .
Anh chỉnh lại áo vest của mình một chút, lại cho tay vào một bên túi quần ,dù sao cũng cần lên đó nói vài lời với mọi người, trận cá cược này anh nhận thua.
Thời Khảo điềm tĩnh đứng trên sân khấu,dáng người vốn dĩ đã rất cao, lại cộng thêm khí chất tao nhã và ôn nhu. Vừa nhìn liền mang đến cho người khác một cảm giác được an toàn và ấm áp một cách kỳ lạ.
''Khoan đã''
Mọi người đều im lặng ,vẫn luôn đứng đó dõi mắt lên sân khấu,muốn nghe những gì mà Thời Khảo sắp nói.Chỉ là còn chưa đợi anh kịp mở miệng thì trong đám đông một giọng nói đã phá tan sự im lặng này.
Tất cả đều bị giọng nói này làm cho bất ngờ, vì vậy đều bắt đầu nhìn quanh để tìm kiếm, sau cùng lại nhìn thấy Liêu Thanh Dạ đang đứng trong một góc.Một vài người đã che khuất cô lại cũng bắt đầu tránh ra, dành ra một lối đi dẫn dài lên sân khấu.
''Chúng ta hãy cùng nhau hoàn thành nó đi ! '' Mặc dù đó chỉ là một lời nói nghe có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thai-anh-mau-tranh-ra/2988299/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.