Tae Yang đã suy nghĩ rất nhiều về cái chết của mình, cậu đã do dự vì cậu vẫn muốn được sống một cách thực thụ và cũng muốn được yêu thương. Nhưng dù sao thì cuộc đời cậu cũng chẳng còn gì cả, chỉ là một mớ giẻ rách ướt đẫm bùn. Cha mất, mẹ không cậu là con và cả đến Kang Dae cũng không đặt cậu trong lòng. Cậu không muốn cứ dựa dầm vào đàn anh của mình, họ cũng phải lo cho cuộc sống riêng chứ không phải cậu. Tae Yang muốn cố gắng, muốn bước ra khỏi vũng buồn nhưng cậu là một đứa trẻ đầy tiêu cực và nghĩ không thông…
Sau cùng, Tae Yang đã đến thăm mộ bố, gặp được mẹ và Kang Dae lần cuối. Chẳng còn thứ gì có thể níu kéo cậu ở lại cái thế gian này nữa, anh cũng không còn là lí do khiến cậu muốn tồn tại vì cậu biết sâu thẳm trong anh sẽ không bao giờ là hình dáng cậu. Tae Yang không thể tiếp tục sống với một tâm hồn đã chết…
Cậu trở về nhà, ngồi lên chiếc giường nhỏ. Một lúc lâu sau cậu nằm xuống mà cứ im lặng như thế. Tae Yang lấy điện thoại gọi cho tiền bối Kwan và Ha Jun, những đàn anh duy nhất của cậu. Cậu không quên đi công sức, những gì mà họ giúp đỡ:
- Cảm ơn anh Ha Jun vì đã giúp đỡ em suốt thời gian qua. Hôm nay gọi tới là muốn xin anh nghỉ việc, em dự định sẽ rời đi và sống ở quê…
- Không cần cảm ơn anh đâu. Về quê sống cũng ổn, em có cần gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548163/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.