Tae Yang không còn gặp lại anh từ sau ngày hôm ấy, cậu chỉ biết rằng anh đã rời khỏi thành phố. Dù đau buồn nhưng cậu vẫn phải sống, vẫn phải tiếp tục cái cuộc đời vô vị của mình. Điều duy nhất cậu còn giữ là chiếc áo khoác ngày hôm đó của anh. Tae Yang cẩn thận cất gọn chọn chúng vào tủ treo, nhưng cậu lại vô tình không để ý tấm ảnh đã rơi xuống kệ tủ mà cứ thế đóng chúng lại…
Kang Dae sau khi trở về thì bắt đầu làm việc chăm chỉ và cố gắng vùi đầu vào bộn bề của cuộc đời để quên đi cậu. Anh thở dài rồi tựa đầu vào ghế, ánh mắt tràn đầy những điều không thể thốt thành lời. Sâu thẳm trong con người cằn cỗi và thô lỗ ấy vẫn là một trẻ đang bị dày vò trong quá khứ đau đớn. Kang Dae tạo ra cho mình cái vỏ bọc ngang ngược, tàn bạo để không ai có thể làm hại tới mình như khi anh còn nhỏ. Nhưng khi gặp được cậu, anh dường như trở nên yếu đuối và dần buông bỏ cái vẻ ngoài khô cằn ấy của mình…
Hoa đào đã nở rộ cả khu phố! Cây đào trước nhà cũng ra hoa nhưng năm nay chúng lại nở hoa nhiều hơn bình thường. Cả cành cây nặng trĩu bởi những cành hoa đào mỏng manh. Kang Dae vẫn thường xuyên về nhà như một thói quen để chăm sóc vườn hoa linh lan mà cậu thích…
Tae Yang ở thành phố khác cũng đã thấy rạo rực trong lòng khi nhìn thấy những cơn mưa hoa đào. Cậu đứng giữa góc phố, vén nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548162/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.