Hai người họ lại cùng nhau đi dạo trên bờ biển khi hoàng hôn buông. Kang Dae có chút chán nản với việc cứ đi vòng vòng nhưng khi thấy cậu cười như thế anh lại không nỡ từ chối. Anh biết cậu thích biển nhưng không biết bơi, biết cậu thích hoàng hôn hơn mỗi buổi bình mình, biết cậu thích được ôm và hôn. Anh biết hết, nhưng khổ nỗi anh lại không biết rằng mình đã yêu cậu
Cậu chạy lon ton phía trước rồi cứ thúc giục anh ở phía sau:
- Anh, nhanh lên, em vừa thấy thứ gì đó
Anh không một chút vội vàng mà vẫn xỏ tay túi quần bình thản đi tới. Cậu ngồi mò mẫn thứ gì đó đang bị sóng quấn trôi, anh đi tới kéo cậu lại:
- Làm gì thế, cẩn thận ướt quần áo
Tae Yang quay lại với chiếc vỏ sò ánh tím, cậu rạng rỡ đưa cho anh xem:
- Anh nhìn này, là vỏ sò ngày hôm qua, nó biết em thích nên quay lại tìm em hay sao ấy
Kang Dae mỉm cười, tay xoa đầu cậu:
- Như chuyện cổ tích của con nít ấy
- Em sẽ đυ.c làm vòng cổ cho anh từ con sò này nhé?
- Tôi không thích đồ trang sức, nhưng mà nếu cậu làm thì tôi cứ lấy vậy
Cậu quay đầu rồi chợt dẫm lên thứ gì đó mà nhẩy cẫng lên, anh khó hiểu đỡ lấy cậu:
- Tự nhiên sao vậy?
- Em không biết, hình như dẫm phải gì đó rồi
Anh để cậu ngồi lên thành đá còn mình thì quỳ xuống dưới cát. Anh nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548153/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.