Một ngày nữa lại tới, bình minh trên biển mới tuyệt làm sao! Cậu trong vòng tay anh mà ngủ say giấc, anh đã thức từ lâu nhưng cũng không đánh thức cậu, chỉ nằm im đó cho dù tay đã tê cứng. Tae Yang chợt trở người, anh lúc này mới có thể nhấc tay mình ra:
Chết tiệt, mất cảm giác luôn rồi
Cậu rất mệt từ đêm hôm qua nên đã ngủ không hay biết gì. Anh có chút muốn đi ngắm bình minh nhưng không dám đi một mình. Đứng trước mặt cậu thì cứ do dự không biết nên gọi dậy hay không. Một lúc sau anh gãi đầu rồi đi ra ngoài
Kang Dae nhanh chóng trở lại, trên tay là thức ăn anh vừa lấy ở dưới sảnh. Anh nhẹ nhàng lay người cậu:
- Dậy đi, ăn sáng rồi ra ngoài một chút. Đi chơi mà cậu định nằm lì ở đây sao?
Tae Yang vẫn nằm im thin thít, hơi thở đều đặn. Anh ngồi nhìn cậu rất lâu rồi mới dùng bữa sáng của mình. Khi anh vừa ăn xong một lúc thì cậu cũng mơ màng tỉnh dậy, cơn đau chạy dọc sống lưng khiến cậu nhăn nhó. Kang Dae đi tới đỡ cậu dậy vào nhà tắm:
- Tự làm nhé?
Cậu mắt nhắm mắt mở rồi gật đầu. Anh đi ra hâm nóng đồ ăn đã nguội. Tae Yang đầu tóc bù xù bước ra, anh vừa nhìn đã bật cười:
- Cậu không thể chỉnh lại tóc à? Trông buồn cười vãi
Tae Yang ngồi xuống ăn sáng, không quên hỏi anh:
- Anh đã ăn chưa? Có muốn dùng thêm đồ của em không?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548152/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.