Cậu tạm ở lại nhà cũ của mình, dù không còn gì nhưng ít nhất cũng có thể che mưa che nắng. Mặc dù Kwan có nói cậu đến nhà anh ấy nhưng lòng tự trọng của cậu quá cao nên không dám ở nhờ nữa. Anh Kwan chỉ biết cậu không còn việc làm nên đã để cậu làm thêm ở quán của mình và trả lương cao hơn. Cậu cúi đầu rồi ôm chặt lấy anh ấy:
- Em cảm ơn anh nhiều ạ, anh chính là cứu tinh của cuộc đời em
- Hahaaa, có gì đâu, nhưng anh nghe em nói định làm thêm gì vào ban đêm vậy? Nếu làm như thế thì mệt lắm, em phải có thời gian nghỉ ngơi chứ? Anh cũng ước anh giàu sang một chút, như thế mới giúp được em nhiều hơn... Còn bây giờ chỉ tiếc rằng anh chẳng là gì ngoài là một chủ của một quán ăn ven đường cả...
- Anh đừng lo lắng cho em và cũng đừng đặt cuộc đời em là thứ anh phải chịu trách nhiệm. Em thực sự nợ anh quá nhiều rồi, không thể nợ thêm...
Đến tối cậu lại vội vàng đến quán bar để làm thêm. Vì hôm qua nghỉ không lí do nên cậu bị trách móc rất nhiều nhưng may mắn rằng đã bị không đuổi việc. Ha Jun nhìn thấy cậu trở lại thì hỏi:
- Hôm qua có chuyện gì mà cậu không đi làm vậy? Đừng nói là cậu bị tên khách hôm trước bám đuôi nhé?
- Không phải đâu ạ, hôm qua em hơi mệt một chút...
Anh ấy chợt sát lại gần mà chạm nhẹ lên môi cậu, Tae Yang giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548123/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.