Cả đêm qua Kang Dae không thể ngủ sâu giấc, anh mệt mỏi mà nhìn mình trong gương rồi đi xuống nhà. Anh nhìn ngó xung quanh rồi tặc lưỡi:
- Vẫn là không về, để tôi xem cậu long dong bên ngoài được bao lâu. Một kẻ thiếu nợ như cậu thì có thể đi được đâu cơ chứ.
Đột nhiên tiếng mở cửa phía sau vang lên, anh có chút giật mình nhưng không quay lại, giọng vẫn đầy kiêu ngạo nói:
- Tôi biết sớm muộn gì cậu cũng trở về, nếu như cậu xin lỗi một cách thành thật thì tôi có thể suy nghĩ lại
Cô thư kí của anh chợt nghiêng đầu đầy khó hiểu:
- Anh nói cái gì vậy?
Anh quay lại rồi trừng mắt:
- Chả có gì cả? Mà sao cô ở đây?
Kang Dae khó chịu mà quay đi, mặt cô thư kí cũng khó chịu không kém:
- Này, tên nào bắt tôi mang dự án của công ty đến nhà riêng vào sáng nay chứ?
- Ờ ờ, quên mất, giờ thì đi đi
- À, tôi đã tìm giúp việc cho anh như yêu cầu đấy, thấy cậu ấy trông hiền lành nên tôi đã nhận. Anh thấy ổn không?
- Tốt, rất tốt, cô đi đi, tôi bây giờ không có tâm trạng nói chuyện hay gì đâu
Cô ấy vừa rời đi thì tiếng mở cửa lại vang lên, anh khó chịu mà quát lớn:
- Tôi đã bảo là đi cho khuất mắt tôi rồi mà?
Thấy im lặng nên anh mới quay lại, khi hai người chạm mắt là một sự ngượng ngùng đến khó tả. Cậu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-mat-trong-khoang-lang/3548122/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.