Hắn vừa định nhảy xuốngnhưng đã chậm hơn Andrea một bước. Andrea đã không ngần ngại xả thân mình đểcứu em trong khi những người ở đây không ai làm được điều đó. Anh từ từ đưa emvào bờ, hơi thở gấp gáp của em vì bị ngạt nước khiến em cảm thấy khó chịu. Emho sặc sụa vì đã uống nước quá nhiều, Andrea để em nằm trong vòng tay, anh nhẹvén những sợi tóc đang bết chặt vào mặt em. Khi nhìn kĩ người con gái mà mìnhvừa mới cứu được anh mới ngạc nhiên thốt lên trước sự ngỡ ngàng của những ngườicó mặt ở đây, kể cả em:
- Là em sao? Tôi khôngngờ lại được gặp em trong hoàn cảnh này đấy. - Anh vừa nói vừa cười tươi, saulần đụng độ ngày hôm qua anh đã rất mong sẽ gặp lại em - người đã khiến anh đểý từ lần gặp đầu tiên.
Em nghe thấy giọng nóiquen thuộc thì vội ngước mặt lên nhìn, em cũng ngạc nhiên không khác gì Andrea.Em không ngờ người cứu em lại là người em đụng phải hôm qua. Thấy mọi ngườiđang nhìn và bàn tán xôn nên em vội đứng dậy ra khỏi vòng tay của Andrea, nóivới anh:
- Cảm ơn ngài đã cứutôi! Thật có lỗi khi vì tôi mà cả người ngài phải bị ướt như vậy.
Andrea khá ngạc nhiênkhi nghe câu nói cuối cùng của em, anh không thể vì em mà hy sinh mình hay sao?Tại sao em lại quan trọng quá bộ đồ của anh mà trong khi đó tính mạng em đangbị đe dọa mà em không lo? Em thật khó hiểu!
Andrea đứng dậy, nhữnggiọt nước trên đầu anh thay phiên nhau chảy xuống đất, anh cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/66253/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.