Về đến nhà, khi đã chắcrằng hắn không có ở nhà em mới an tâm bắt chó con ra khỏi giỏ. Dường như cảmnhận được là mình đang ở trong một ngôi nhà hoàn toàn mới nên nó cứ ve vẩy cáiđuôi mãi không ngưng. Em mỉm cười rồi đặt nó xuống.
- Từ nay chị sẽ gọi emlà Puppy nhé!
Sau đó, em đổ thức ănra một cái khay nhỏ cho nó ăn vì sợ rằng nó sẽ đói. Nhưng mới đổ được một chútthì em nghe có tiếng mở cửa.
“Thôi chết! Thiếu giavề rồi, phải làm sao đây?”
Nhìn xuống con Puppyđang chạy lòng vòng quanh chân em mà không khỏi lo lắng. Em thì đang lo chếtkhiếp còn nó thì cứ nhởn nhơ như không. Em loay hoay không biết nên giấu nó ởđâu thì mắt em chợt nhìn thấy một cái tủ chạn ở dưới bếp. Không chần chừ, emvội mở tủ ra rồi nhốt nó vào đó nhưng không quên dặn:
- Ở yên trong đó vàkhông được gây ra tiếng động nghe chưa?
Vừa dứt câu thì cũng là lúc hắn bước vào.Hắn thì ngạc nhiên khi nhìn thấy em, còn em thì lại đổ mồ hôi hột khi nhìn thấyhắn. Em đứng dậy, mặt cười như mếu cúi đầu chào hắn. Hắn hỏi:
- Sao cô về sớm vậy?Chẳng phải tôi đã nói là sẽ cho cô nghỉ cả ngày hôm nay sao?
- Dạ… Tại vì đường xáthay đổi nhiều quá, tôi sợ đi một hồi sẽ lạc nên mới về sớm. - Em không thể nóicho hắn biết về chuyện của Puppy được, nếu không hắn sẽ giết em mất.
- Ừhm! - Hắn gật đầu vìcâu nói có lý của em nhưng nhìn thấy cái khay thức ăn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/66252/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.