Mấy ngày ở Tịnh quốccuối cùng cũng trôi qua tốt đẹp. Nghe nói Hoàng thượng nói chuyện vớiMặc tướng quân rất tốt, hiệp ước giao thương giữa hai nước cũng vì thếmà được tiếp tục, dân cư hai bên vẫn được sống trong ấm no an bình.
Trình Vân Du hăng hái thu dọn đồ đạc của mình, đồng thời góp một tay sắp xếp những cống phẩm của triều đình.
Cuối cùng nàng cũng được về nhà. Nơi này tuy đúng là có đẹp, quanh năm hoanở, nhưng lại nhàm chán vô cùng. Càng không có người nàng thân thiết,không có cảm giác tự to tự tại như phủ tướng quân. Trên phim ảnh nóikhông sai, nơi này không phải là chốn người thường có thể ở.
MặcNgôn hiện đang phải diện kiến Tạ Kiệt, hoàng thượng Tịnh quốc. Tính mẩmtầm khoảng hai canh giờ nữa y trở lại nơi đây, khi ấy cũng chính là lúcbọn họ khởi hành.
Ở phía xa xa, Tạ Hạo Minh thân mặc quân trang, từng bước từng bước đi mạnh mẽ tiến về phía hậu điện.
”Vân Du” - Hắn gọi to, còn không ngừng vẫy vẫy tay.
Bọn nha hoàn thấy hắn tiến tới liền lập tức hành lễ “Vương gia cát tường”
”Đứng dậy đi”
Hai bàn tay to thô ráp của hắn đỡ lấy Trình Vân Du “Sau này muội không cần hành lễ với ta nữa”
Lời nói tựa như sấm sét, mười mấy con mắt lập tức đổ dồn vào nàng.
”Nô tỳ không dám”
Trình Vân Du nhíu nhíu tay hắn ra hiệu.
Thật hết nói nổi với tên này. Phen này thì toi nàng thật rồi, có bao nhiêucái miệng cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-hoa-nuong-dau/2520028/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.