“Ơ,sao Bảo Đậu lại ngồi một mình thế?” Chị y tá đi ngang qua dừng lại hỏi, “Bác sĩ Bách vẫn đang bận à?”
“Vâng.” Bảo Đậu đã chờ rất lâu nên hơi sốt ruột, còn chờ nữa là cơm sẽ nguội mất.
Dạo gần đây Bách Tử Nhân rất bận, chị y tá đã thân với Bảo Đậu dắt cậu ra quầy lễ tân nói chuyện.
“À, Bảo Đậu thích kẹo này đúng không?” Một chị y tá đưa cho Bảo Đậu viên kẹo.
Bảo Đậu gật đầu theo phản xạ, gật được một nửa lại lắc đầu, “Em không ăn.”
“Không thích kẹo nữa hả?” Chị y tá tò mò.
Bảo Đậu đáp: “Tử Nhân không cho ăn.”
À há?
Tử Nhân??
Mấy chị y tá làm việc cùng Bách Tử Nhân đã mấy năm nhưng chưa từng gọi anh như thế nhìn nhau.
“Ôi chà, hai người thân thiết như thế từ bao giờ vậy?”
“Bác sĩ Bách cho em gọi như vậy hả?”.
||||| Truyện đề cử: Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ |||||
“Có phải chỉ mình em được gọi thế không? Ái chà chà…”
Bảo Đậu: “?”
“Mà nói đi cũng phải nói lại, nếu là Bảo Đậu thì cũng không ngạc nhiên lắm.”
Bảo Đậu: “??”
Một chị y tá không lớn hơn Bảo Đậu là bao tỏ vẻ già dặn: “Mấy đứa như này rất dễ khiến người ta mất cảnh giác nhá, Bảo Đậu, em cũng có thể gọi thẳng tên chị.”
“Chỉ cho em nó gọi thẳng tên hả?” Một chị y tá khác cười trêu, “Cậu còn có ý gì khác đúng không?”
“Ghét quá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-hinh-ky/3586779/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.