Lê Đại Phi ngồi xổm trên cầu thang, nhìn đồng hồ, vờ như chăm chú nghe điện thoại.
“Vâng vâng, tại con hết lần sau con không dám nữa.” Lê Đại Phi nói, “Con thề đấy.”
“Không không, con khỏe như trâu ấy, không trầm cảm, ăn vẫn ngon, mỗi ngày tắm giặt đầy đủ… Mẹ à, năm mười ba tuổi con ở nội trú, làm gì có cô vợ nào giặt quần áo cho con đâu.”
“Con thề là con không cố ý! Con cũng không biết tại sao người ta lại không thích con… Thôi nhé, con phải làm việc rồi, mẹ nghe này, bọn trẻ đang khóc rưng rức tìm con…”
“Hừ, khóc toáng lên đòi trốn thì có!” Người phụ nữ đứng tuổi nhà họ Lê bực bội, “Từ lúc mày khoác áo trắng tao chưa thấy đứa nào thấy mày là không khóc!”
Lê Đại Phi dạ dạ vâng vâng, sau này cháu của mẹ cũng sẽ lớn lên khỏe mạnh trong tiếng khóc.
Cúp điện thoại xong, chân của Lê Đại Phi đã tê điếng.
Lê Đại Phi đi xem mắt từ tốt nghiệp cho đến bây giờ, anh thật sự không hiểu, tại sao một người đẹp trai, công việc ổn định, có sở thích lành mạnh và tính cách dễ mến như anh lại chẳng có lấy một cô người yêu.
Xem mắt thất bại đã trở thành một phần trong cuộc sống của anh.
“Cháu bé mấy tuổi rồi?” Lê Đại Phi nhìn đứa bé đang nằm mếu máo, vì thế thân thiện kiếm chuyện hỏi.
Nhờ ơn cái khẩu trang, ngoại hình của anh có như MC chương trình thiếu nhi cũng chẳng có tác dụng, trong mắt đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-hinh-ky/3586764/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.