Chương trước
Chương sau
[Hạ Y không dám lựa lâu vì lễ cưới diễn ra lúc 11 giờ trưa, bây giờ còn cách thời gian diễn ra là 3 tiếng. Cô nhìn trúng chiếc váy màu đen tay bồng, vừa thanh toán xong liền phi nhanh xuống chỗ Phó Quân.]

"Không gấp, cứ bình tĩnh" - Phó Quân trấn an cô

"Gấp, giờ này là gấp lắm rồi, đi thôi"

[Hai người nhanh chóng tới nơi tổ chức, Mễ Uyên niềm nở kéo Hạ Y vào trong, hôm nay hai cô nàng lại có thêm một buổi luyên thuyên. Phó Quân bên này đang giúp Lăng Triết sửa lại âu phục.]

"Cậu béo lên rồi cục thịt mỡ à, đáng yêu chết mất!" - Mễ Uyên hăng say bóp lấy hai cái má của Hạ Y.

"Được rồi, anh ấy nuôi mãi mới được đấy, cậu bóp nữa là chẳng còn đâu" - Hạ Y cười nói nhưng vẫn không lấy tay Mễ Uyên ra.

[Bên trên sân khấu cô dâu và chú rể trao nhẫn cho nhau trước sự chúc phúc của mọi người. Phó Quân bên dưới lại thì thầm vào tai Hạ Y.]

"Đợi sau này đất nước ổn định, chúng ta tổ chức một đám cưới lớn hơn thế này!"

[Hạ Y nghe rõ từng lời anh nói, cô quay người vòng tay ôm anh, cô không từ chối cũng không đồng ý, vì lời anh nói chính là một câu thông báo không cho phép phản hồi.]

[Sau buổi tiệc, bốn người ngồi lại nói chuyện với nhau, vẫn là câu hỏi cũ, bao giờ các cậu quay về đại đội S. Thời gian quay về của bốn người lại khác nhau. Có lẽ sau khi kết hôn Mễ Uyên sẽ không trở lại làm việc nữa, Hạ Y có chút vui cho cô bạn nhưng cũng cảm thấy chút cô đơn.]

[Lăng Triết vẫn sẽ quay lại đại đội A, Hạ Y và Phó Quân vẫn tiếp tục về đại đội S làm việc. Kết thúc ngày hôm đó, Hạ Y ngồi trên xe về đại đội mà mệt mỏi cả người. Bay tới bay lui khiến cô đau nhức, cô dùng tay xoa nắn các khớp xương.]

[Phó Quân đang lái xe cũng quay đầu nhìn cô.]

"Lại đây anh giúp em!" - Phó Quân đưa tay sang



"Anh đừng lơ là, đang lái xe đó." - Hạ Y hốt hoảng đẩy tay anh về lại vô lăng.

[Phó Quân có chút đau lòng cho cô, về tới đại đội liền lập tức kéo cô về phòng nghỉ ngơi.]

[Sau khi đưa Hạ Y về phòng, anh quay người đi về phía phòng Đường Lâm. Anh gõ cửa rồi bước vào trong, người đàn ông đang nghiêm túc làm gì đó, thấy có người vào thì ngẩn đầu nhìn, vẻ mặt ông nở nụ cười hiền từ

"Về rồi à, Hạ Y có về chung với cậu không?" - ông dừng tay hỏi anh

"Có về, chú nghỉ lễ thế nào."

[Phó Quân nói xong liền tự nhiên ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh. Thuận tay bưng luôn tách trà ông vừa rót ra lên uống. Đường Lâm nhìn anh cười rồi rót tách khác.]

"Mới mấy ngày không gặp mà cậu dám để tôi rót trà cho cậu à?"

"Kính lão đắc thọ mà, chú có lòng mời tôi sao dám từ chối." - anh nửa đùa nửa giỡn."Được lắm Phó Quân." - ông cười rộ lên.

[Đại đội lại quay về như ngày bình thường, mọi người tiếp tục công việc luyện tập của họ. Hạ Y đến phòng y tế làm công việc của mình. Thấy Hạ Y trở lại, Trương Kiều cười tươi kéo cô lại hỏi chuyện.]

"Thế nào, nghỉ lễ em đã đi đâu vậy?"

"Em đến thành phố Ánh Sáng, rồi đến thành phố Biển. Có gì sao chị?"

"Không có gì, em về nhà ra mắt ba mẹ Phó Quân rồi nhỉ?" - cô đưa ly nước qua chỗ Hạ Y.

"Dạ, có về thăm hai bác rồi chị."



[Hạ Y nghe hai chữ "ra mắt" thì đỏ mặt, cô vội cầm ly nước lên uống để né tránh ánh mắt đang nhìn cô cười của Trương Kiều.

[Trương Kiều cũng không tiếp tục chọc cô, nhanh chóng thông báo kế hoạch sắp tới của phòng y tế rồi ra ngoài.

[Hạ Y vẫn đang trầm ngâm suy nghĩ, cô đang nghĩ xem mình với Phó Quân có được xem là người yêu chưa nhỉ? Hình như anh vẫn chưa cầu hôn cô. Nghĩ tới đây làm cho Hạ Y uể oải nằm bò ra bàn.

[Bỗng nhiên có bàn tay gõ nhẹ vào trán Hạ Y, cô ngồi dậy phát hiện là Phó Quân đến thì dụi dụi mắt rồi ngồi thẳng dậy, nghiêm túc vào công việc.

"Đồng chí Phó đến đây khám bệnh à?"

"Ồ! Đồng chí Phó?" - Phó Quân lặp lại lời cô nói, vẻ mặt chẳng mấy đứng đắn."Anh đừng có nhìn em như vậy, nói đi tìm em làm gì?"

"Đồng chí Phó muốn tìm bác sĩ Tống để ôm một chút, có được không?" - Phó Quân giở giọng trẻ con giương mắt nhìn cô.

"Không!!"

[Hạ Y phản đối mãnh liệt lời thỉnh cầu của anh, Phó Quân vẫn không từ bỏ, anh đi nhanh lại trước sự phản kháng của Hạ Y, anh kéo ghế ngồi của cô ra, áp mặt sát vào mặt cô, hai sống mũi cứ vậy chạm nhẹ nhau.]

"Anh đừng làm càn, đây là phòng y tế!" - Hạ Y vừa nói vừa quay đầu nhìn về phía cửa.

"Ồ, vậy em muốn đến phòng anh hay là về phòng em?" - anh dùng giọng điệu lưu manh hỏi cô, ánh mắt dừng lại ở đôi má ứng đỏ của Hạ Y.

"Anh đừng có bóp méo lời của em, có tin em đánh anh không hả?" - Hạ Y khó khăn chui ra khỏi vòng tay anh.

[Phó Quân nhìn cô vừa chuồn khỏi tay mình tiến về phía ghế khác ngồi thì cười rồi cũng kiên nhẫn lại ngồi cùng cô. Lần này anh không manh động, cũng không làm cô ngại ngùng. Anh chỉ im lặng ôm vai cô, dụi đầu lên vai cô rồi hôn nhẹ lên cổ.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.