Mẹ nó cái quái gì thế này???
Đừng nói là ông chủ đã tráo đổi em vẹt dễ xương của tôi đi rồi nha?
Con quễ cáu kỉnh này từ đâu tới đây?
Tôi không thèm mắng lại nó, vội vàng gọi điện cho ông chủ.
Gọi một lần không ai nhấc máy tôi lại gọi nữa.
Còn chưa kịp mở miệng thì ông chủ đã nói: “Tôi nó cho cô biết, không thể trả chim đâu!”
Clm, hóa ra ông ta đã dự sẵn kế hoạch!
Tôi liếc nhìn con vẹt đang rung chân cười hả hê, giận dữ nói: “Ông là cái đồ lừa bịp, con quễ này nào có phải con vẹt! ”
“Ông biết nó đã nói gì với tôi không?! Nó nói cái đồ mỏ lol! ngốc nghếch!”
“Này hoàn toàn là bản kém chất lượng, tôi muốn hoàn tiền!”
Ông chủ chậm rãi hỏi: “Nó có bị bệnh không? Tôi đã nói nếu bệnh thì hoàn, còn không thì thôi nhé.”
CMM còn có ông chủ bán vẹt kiểu này sao!
Tôi thở hổn hển: “Não nó có bệnh, con vẹt này bị tâm thần rồi!”
“Nó hoàn toàn bị điên rồi!”
“Ồ, vậy thì cô đưa ra báo cáo thẩm định đi. Chỉ cần cô chứng minh được con vẹt này bị bệnh tâm thần, tôi sẽ hoàn tiền cho cô.”
Nói xong ông ta liền cúp máy.
Tôi sững sờ một lúc, bực tức ném điện thoại xuống sô pha.
Mẹ kiếp, tôi bị lừa rồi!
Tôi muốn đến 3.15 phơi bày bọn họ!!
—-
Tôi ngồi xuống ghế sô pha, câm nín nhìn con vẹt.
Tôi không thể sống với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-co-cua-dinh-luu-vet-cuc-suc/2664964/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.