Edit: Mordred
Beta: V
Đêm đến, livehouse được lấp đầy phân nửa, còn đông hơn so với tưởng tượng.
Cả kỹ thuật và khả năng làm chủ sân khấu của ban nhạc sinh viên đều chưa thành thục, bọn họ khuấy động không khí một cách căng thẳng. Khán giả đã bao dung hơn nhiều so với những năm trước, ít nhất không có ai chê bai. Khâu Thanh nể mặt mà vỗ tay reo hò, bị tay hát chính của ban nhạc trông thấy, bèn bắt cóc cậu lên sân khấu để hai người cùng hát "Dâng Kính Tự Do".
Thật ra cậu rất thích phong cách của ban nhạc này, như thể trông thấy đội ngũ chắp vá của mình hồi còn trên ghế nhà trường, tuy không biết gì về kỹ thuật hay thể loại nhạc nhưng lại được bao phủ bởi sức mạnh nhiệt huyết, gan dạ.
Sau khi kết thúc, cậu cảm ơn người hát chính đã hát nhạc của Ngân Sơn, ban nhạc ấy bèn mời hai người đi ăn khuya, còn muốn gọi cả Cố Kỷ và Lư Nhất Ninh. Khâu Thanh nói để sau, chỉ chụp ảnh cùng bọn họ và mua CD của ban nhạc ấy, tỏ ý sẽ giới thiệu cho công ty.
Ban nhạc trẻ tuổi quá khó ra mắt, tuy bản thân cậu chẳng phải người to tát gì nhưng khi gặp được những người thật sự đam mê âm nhạc, cậu vẫn muốn giúp đỡ vài phần.
Suốt cả quá trình, Văn Hựu Hạ đứng bên cạnh Khâu Thanh, thỉnh thoảng giữ lấy cậu để người khác không chen phải hoặc vờ quen biết mà động tay chân vào người cậu. Anh không nói lời nào, dáng người cao dong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618371/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.