Edit: Mordred
Beta: V
Văn Hựu Hạ muốn giao tiếp với cậu để cùng hiểu nhau hơn.
Đây là một tín hiệu tốt đẹp trong "tình yêu", lý trí Khâu Thanh điên cuồng reo lên rằng "hãy nói cho anh ấy biết đi", trái tim cũng hét lên theo rằng "cho anh ấy biết mấy năm qua mày thê thảm, đáng thương biết bao", song môi của cậu như dính chặt lại.
Nếu Văn Hựu Hạ tò mò, cậu hoàn toàn có thể bóc tách vết thương đầm đìa máu ấy, nửa năm thiếu hụt trong trí nhớ, có giấy chẩn bệnh, nhật kí khám bệnh và những bình thuốc trống rỗng đã ném đi, để Văn Hựu Hạ sợ hãi, hổ thẹn, hối hận vì đã rời bỏ mình. Với hiểu biết của cậu về đối phương, chắc chắn sau khi anh biết tình hình sẽ chìm trong sự đồng cảm vô tận.
Cho đến tận bây giờ, dù Văn Hựu Hạ nói gì cậu đều nghe lời, hơn nữa nghe lời không chút do dự nào.
Khâu Thanh không nên như vậy, cậu chưa bao giờ là người yếu thế, cũng không bao giờ là loại người dùng tình cảm làm gông xiềng trói buộc Văn Hựu Hạ như Văn Đức Xương, Văn Hạo Khiêm, Bạch Diên Huy.
Cậu biết mình không phải mảnh ghép Văn Hựu Hạ tìm kiếm.
Nhưng bọn họ đã định sẽ là hai đường thẳng song song mãi mãi sao?
Không thể nào, Khâu Thanh nghĩ: Cậu cứ muốn miễn cưỡng đấy, không hợp thì có sao?
Vì tác dụng phụ của thuốc an thần, hôm sau Khâu Thanh vừa ghi hình cho chương trình xong đã bắt đầu uể oải. Trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618361/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.