Liệt Đương đạo trưởng nói :
- Đúng vậy! Nàng còn nói thêm một chuyện nữa.
Nhưng...
Thái Thông lạnh lùng thốt :
- Nói với nó ích gì, khéo tổn thêm hơi.
Trịnh Kiếm Hồng cãi :
- Không thể được! Chuyện gì thì cứ đem ra mổ xẻ cho rõ ràng chớ không nên ẩn giấu.
Liệt Đương đạo trưởng gật đầu :
- Có lý...
Thái Thông vụt ngắt ngang :
- Không cần! Sự thật chuyện ấy Đạo trưởng cũng như chính đại môn phái đã biết qua, không đúng sao còn đi hỏi lại?
Lý Minh thấy thế bước tới nói :
- Lão Trượng nói thế sai rồi. Nếu như thật thế thì tại sao không làm cho sáng lại giấu giếm.
Thái Thông mặt sắc lạnh như đồng, quát :
- Giấu rồi làm gì ta?
Trịnh Kiếm Hồng và Lý Minh Quân tái mặt nhưng vì đại cuộc cắn răng dằn sự tức giận.
Trịnh Kiếm Hồng nói :
- Lão bắt ép như vậy sao được. Để tôi hỏi Đỗ Thu Linh.
Chàng chưa dứt lời, Thái Tông nhanh quay đài sen trở về vị trí cũ, không còn gì khác hơn là tượng phật ngồi tọa lập giữa đường.
Trịnh Kiếm Hồng bực tức hỏi :
- Lão trượng làm gì lạ vậy? Lão tự cho mình là người tốt, ngay thẳng sao sợ sự thật. Sợ phải là chúng tôi đây, tại sao người còn sợ chúng?
Thái Tông liền giơ chưởng thủ lên cao.
Đạo trưởng hốt hoảng nói :
- Lão trưởng không được làm thế. Chuyện gì cũng nên bình tĩnh chờ sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-linh-ma-anh/2853096/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.