Thái Thông nói :
- Hai người lại đây.
Trịnh Kiếm Hồng mỉm cười, bước tới xem.
Thì thấy không phải là cái hầm mà là một căn phòng làm dưới đất sâu, trang trí rất xinh đẹp, đủ tiện nghi.
Đỗ Thu Linh đâu, chàng không thấy, chỉ thấy cây Ngũ Long kim kiếm được đặt nằm xéo trên tường phía đầu giường.
Thái Thông cất tiếng gọi Đỗ Thu Linh.
Chỉ nháy mắt sau, Đỗ Thu Linh từ từ hiện ra đứng giữa phòng.
Nàng ngẩng đầu lên hỏi :
- Lão trượng vừa gọi tôi à?
- Phải! Lão vừa gọi cô nương đó.
Nàng mở to đôi mắt hỏi :
- Lão trượng, hình như anh Trịnh Kiếm Hồng phải không?
Trịnh Kiếm Hồng liền đáp :
- Vâng! Chính anh đây.
Trông qua tấm kính, Trịnh Kiếm Hồng nhìn thấy nàng đứng ngẩng đầu nhìn lên, mặt biểu lộ tình xúc động mạnh.
Nàng hấp tấp nói :
- Lão trượng, xin lão trượng đưa anh Hồng xuống cho tôi gặp mặt.
Thái Thông nói :
- Tối ta sẽ đưa y xuống, gấp gì. Bây giờ nói chuyện đã.
Dứt lời lão lui ra, Trịnh Kiếm Hồng bước tới bên kính nhìn xuống, lòng chàng khích động vô cùng.
Chàng hỏi :
- Linh muội, muội vẫn bình an?
Đỗ Thu Linh tươi cười đáp :
- Cám ơn anh, nhờ trời em vẫn bình yên. Còn anh?
- Cũng vậy.
- Em ở đây chờ anh lâu quá, sao anh không đến đưa em ra. Để còn lo việc báo thù cho cha mẹ.
- Việc này...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-linh-ma-anh/2853094/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.