Trịnh Kiếm Hồng và Đỗ Thu Linh xuyên qua đường đá hẹp rồi chui qua một cửa hông của vách đá rộng chừng một thước.
Tuyệt nhiên không thấy ai chận hỏi, hai người yên trí mà đi.
Qua một hồi lâu hai người mới đặt chân tới bìa rừng.
Đỗ Thu Linh mừng rỡ, phóng tầm mắt nhìn phong cảnh. Một bầu trời khoáng đạt, tự do rộng mở. Nàng nắm chặt tay người yêu cười nói ríu rít như con chim vừa sổ lồng.
- Hồng huynh! Giờ chúng ta đi đâu trước?
- Đi Đạt Ma nham tham ngộ Linh Quang trước đã.
Hai người yên lặng, thi triển khinh công đi được chừng ba mươi dặm. Thình lình có tiếng hô như sấm nổ :
- Đứng lại!
Trịnh Kiếm Hồng và Đỗ Thu Linh giật nẩy mình dừng bước, quắc mắt về phía có tiếng quát thì thấy có mười tên hảo hán mặc đồ đen tay cầm khí giới phóng mình về phía chàng và Đỗ Thu Linh. Mặt mũi người nào, người nấy tựa như quỷ sống.
Trịnh Kiếm Hồng nhíu mày một cái, cất tiếng cười lạnh như đồng :
- Tưởng ai, té ra là bọn côn đồ Độc Thủ Phùng Tử An.
Hai kẻ tử thù gặp nhau, mắt nghinh mắt như hai con thú dữ.
Độc Thủ Phùng Tử An tay xòe ra mười cây Quái tiền, hét lớn :
- Thằng chó kia, mau nạp Đại Thần bảo kinh cho ông, bằng ngang ngạnh, ông cho nát thây.
Trịnh Kiếm Hồng quắc mắt, chiếu hai luồng nhỡn tuyến vào mặt đối phương gằn giọng :
- Không, rồi sao?
- Ông sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-linh-ma-anh/2853062/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.