Chàng nghe đề cập đến Đỗ Thu Linh trong lòng lại đâm bối rối lạ lùng.
Lý Minh Châu nói có lý. Vì một mình chàng chưa chắc yên thân, đằng này còn Đỗ Thu Linh thì dù có cứng đầu cách mấy cũng khó bảo vệ nàng cho toàn vẹn được.
Lý Minh Châu biết lời nói mình có hiệu lực liền tiếp :
- Hồng huynh! Em có thể vào thương lượng với anh được không?
- Phong Lưu giáo chủ bảo phải không?
- Vâng! Người đã cho phép.
- Được! Vào đi!
Tiếp đó, hai tiếng “tắc tắc” khua động, cửa phòng thoạt mở ra.
Lý Minh Châu phóng mình chạy vào thật nhanh.
Cánh cửa khép lại kín mít.
Nàng tiến về phía Trịnh Kiếm Hồng mà nước mắt phủ đầy trên má.
Trịnh Kiếm Hồng kéo ghế cho nàng ngồi xuống hỏi :
- Em Châu! Giáo chủ đã nói gì?
Lý Minh Châu ngẩng đầu lên nhìn chàng, chua xót nói :
- Bà ta... bà ta bảo anh đồng ý nói Bảo kinh cho bà ta nghe, bà ta sẽ cho anh một cơ hội...
- Cơ hội gì?
Lý Minh Châu lấy khăn lau nước mắt, ấp úng đáp :
- Ý bà ta là...
- Là thế nào?
- Để anh được quyền lấy em làm vợ.
- Hừ! Đó là cơ hội tốt à?
Nói xong chàng buông tiếng cười mai mỉa. Một tiếng cười của chàng, Lý Minh Châu nghe tựa hồ như những mũi kim đâm vào tim.
Nàng chua xót nói :
- Em biết anh không ưa gì em nên anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-linh-ma-anh/2853061/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.