Vách đá bị ngọn chưởng đấm thủng một lỗ bằng bàn tay.
Trịnh Kiếm Hồng đang nằm trên giường bỗng thấy vách đá bị chọc thủng.
Chàng mở tròn mắt kinh ngạc hỏi lớn :
- Ai đó?
- Lão phu mà.
- À, thì ra là hai tiền bối. Dám hỏi hai vị có chuyện gì vậy?
- Bọn ta sửa soạn chích lấy máu. Mau thọc tay qua lỗ vách đi.
- Vâng!
Dứt tiếng, Trịnh Kiếm Hồng nhấc cánh tay lên đưa qua ngang lỗ thủng vách đá. Cánh tay chàng vừa đưa qua thì lão già mặt đỏ chụp nắm tay chàng cứng ngắt.
Chàng không hiểu hai lão già tính làm gì? Chàng cố nhướng mắt nghiêng đầu qua nhìn xem nhưng vì cái lỗ vách đá quá nhỏ, nên không trông thấy gì cả.
Lão già mặt đỏ sau khi nắm cứng ngắt nơi cườm tay Trịnh Kiếm Hồng, lão lập tức bóp mạnh vào mạch môn của Trịnh Kiếm Hồng làm chàng nghe đau điếng.
Lão nói :
- Ta bắt đầu lấy máu cho chú em. Vì sợ chú em thấy máu mà cuồng lên nên phải dùng cách này để chú em khỏi bị sợ...
- Cháu muốn chính mắt cháu được thấy máu.
- Đã lỡ dùng cách này rồi, không thể làm gì khác được.
- Không, cháu phải thấy máu cháu chảy.
- Vậy... vậy để ta dùng cái bồn đựng máu, tuy chú em không thấy nhưng có thể nghe được tiếng máu rơi xuống bồn. Chừng nào nghe dứt tiếng là ta đã lấy hết máu.
Trịnh Kiếm Hồng vì sợ đòi hỏi thái quá làm phiền lòng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-linh-ma-anh/2853014/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.