Trịnh Kiếm Hồng thấy Liệt Đương đạo trưởng quá xúc động, suýt chút nữa ngã qụy xuống đất, chàng vội vã chạy đỡ ông ta và nói :
- Thưa đạo trưởng, bây giờ tôi đã hiểu rõ bọn Ma Tinh định suy tôn tôi lên ngôi vị ấy để làm nhục Võ lâm Tôn chủ đời trước và Thần Long kỳ hiệp.... Nhất là có cớ để tiêu diệt cửu đại môn phái. Tất cả đều lỗi ở tôi cả.
Liệt Đương đạo trưởng thở dài :
- Không! Không phải lỗi tại công tủ mà chính do sự lầm lỗi của lão phu.
Trịnh Kiếm Hồng an ủi :
- Thôi, việc qua rồi đạo trưởng không nên buồn thái quá có hại cho sức khỏe.
Liệt Đương đạo trưởng ngẩng đầu nhìn Trịnh Kiếm Hồng, đột ngột nói :
- Ta chưa từng nói dối ai bao giờ, nếu công tử cần ta sẽ sai người lên Thiên Sơn tìm “Âm Dương song quái” xin thuốc “Thiên Sơn Ngọc Dịch” cho công tử.
Vì Liệt Đương đạo trưởng tưởng lúc nãy Trịnh Kiếm Hồng trúng độc của bọn Ma Tinh nên mới nói thế.
Trịnh Kiếm Hồng khẽ nhíu mày rồi mỉm cười hỏi :
- Đạo trưởng “Âm Dương song quái” có giống như bọn Tây Thiên Cự Quái không?
Liệt Đương đạo trưởng lắc đầu đáp :
- Không đâu! Hai vị ấy là người tốt lắm. Xuất thân trong võ lâm chính phái. Tài nghệ hai vị ấy chỉ thua mỗi một Thần Long kỳ hiệp mà thôi. Không hiểu sao, hai vị ấy nửa chừng lại bỏ lên Thiên Sơn qui ẩn. Tính đến nay có hơn ba mươi năm rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-linh-ma-anh/2853004/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.