Tiên nam kia dường như không để ý gì đến nàng, chỉ nhẹ nhàng lấy bông sen băng từ miệng con thỏ ngọc lên rồi bế con thỏ vào lòng 1 cách âu yếm. Hắn quay người lại bước lên bờ, lúc hắn đi qua vô tình đã gạt vai vào mấy nhánh hoa trên cành làm chúng lung lay, nhỏ mấy giọt nước xuống, động hồ đẹp đến mê loạn. Có lẽ do hắn vẫn cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình nên liền cố tình quay lại, ánh mắt tuy không bận tâm nhưng vẻ mặt lại tỏ ra không thoải mái.
"" Ngươi chán sống rồi? ""
Ngay giây phút lời nói lạnh toát của nam nhân vang lên đã khiến Tử Liêu như bị ai đó lấy kéo sắc cắt phăng sợi dây rung động, để nhường chỗ lại là cho sự sợ hãi. 2 giọng nói hồi nãy và bây giờ hoàn toàn khác biệt, phải chăng vừa nãy nàng đã ảo tưởng? Bỗng nhiên nàng có cảm giác chẳng lành vì nghĩ đây là Thủy thần. Song song với ý nghĩ của nàng chính là gương mặt đã biến đổi sắc thái của hắn Tử Liêu tỉnh mộng xuân rồi như muốn ngã xuống luôn dưới hồ. Người đối diện với nàng bây giờ như một bông hoa hồng trắng, đẹp 1 cách cuốn hút nhưng nhìn lại tang thương vô cùng.
Nàng run cầm cập 2 môi "" Nếu..nếu ta đã chót mạo phạm thì..thì thật xin lỗi, ta không biết ngài là ai, chỉ là ta rất thích bông sen băng kia thôi, nó rất đẹp...""
BÙM...
"" AAAAAAAAAAAAAAAA ""
Câu nói của nàng vừa kết thúc, 1 tiếng nổ to vang lên, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-lac-hoang-tuyen/2938659/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.