Tử Liêu sau khi được nhận vào Thủy cung cũng đã có 1 cuộc sống khá thoải mái, ngày được 3 bữa no đủ, ăn mặc cũng không đến nỗi tồi, chỗ ăn chỗ ở cũng tốt. Vì nàng chỉ là người mới được nhận vào, nên đương nhiên chế độ đãi ngộ cũng khác so với người làm lâu năm, các tỷ tỷ ca ca cùng làm việc với nàng họ đều có đồ đẹp hơn rất nhiều. Còn nàng hiện tại thì chỉ được xếp vào hàng cung nữ nhỏ tuổi, thường làm việc theo nhóm, nàng hay cùng 1 nhóm người đi phụ bếp, hoặc quét dọn hiên, tiểu Mặc thời gian này thỉnh thoảng vẫn đến chơi với nàng, mỗi lần tới đều mang cho nàng 1 thứ gì đó như vòng tay hay con chuồn chuồn bảy sắc, có lần tiểu Mặc tốt bụng còn tặng nàng một con cá khắc bằng ngọc nung từ dưới nước ở Tê Chiêu ( dòng sông chảy sau ngọn núi Hoàng của Thủy cung). Điều này làm nàng thấy được an ủi trong chốn không người quen biết này, mà không, vốn dĩ, nàng nghĩ từ trước tới nay có nơi nào là thuộc về nàng đâu, nơi nào cũng là ở nhờ, người người cũng đều là không quen biết. Vậy nên tiểu Mặc làm nàng thấy được an ủi là đúng, giờ có lẽ Tử Liêu cũng có thể coi tiểu Mặc là bạn, hoặc...là người quen biết sơ sơ. Ở đây cũng kha khá nàng đã gần như thấy mặt của tất cả mọi người từ cao xuống thấp, từ bé đến không chức vị, nhưng nàng lại chưa có cơ hội để gặp mặt Thủy thần, người đã "" đẻ "" ra tên cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-lac-hoang-tuyen/2938657/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.